Mùa đông lại đến từng bông tuyết lại rơi, lòng nhớ em buông lơi, nhìn về phía chân trời. Nơi nào sẽ gặp lại em, vòng tay em nay đã xa, con tim tôi như lạnh giá, tâm hồn như gục ngã, một chuyện tình đã qua … theo bao nhiêu ký ức chứa trong bông tuyết kia, sao ta phải chia lìa khi 2 ta vẫn còn yêu. Anh vẫn nhớ một điều mà em đã từng nói … yêu anh mãi mãi. Sao đôi ta yêu nhau mà luôn gặp thêm bao đớn đau, tuyết ngừng rơi để con tim ta giờ xa cách nhau, mùa đông tuyết trắng chết theo ánh nắng, mùa đông dần phai, tuyết giờ nơi đâu. Tuyết giờ đã mất, hay ở trên thiên đường, tuyết giờ có biết rằng tôi còn vấn vương. Giờ đã hết cách để níu kéo ánh nắng … cho tuyết rơi ở một nơi trên thiên đường. Khổng Tú Quỳnh 1: Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm. Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối. Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi. Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi. Đôi tay ai một lần đã hứa xóa tan đi. Tuyết chia ly, ướt đôi mi người đã như thế. Trong cơn mê từng hạt tuyết trắng nơi thiên đường. Biết yêu thương sẽ không vương tựa tuyết thiên đường. Tonny rap 2: Khi em rời xa mình anh trong từng đêm nhớ em nhiều thêm, giờ người yêu ra đi để từng đêm anh nhớ thêm một người, con tim anh nơi đây bao đêm nhớ bao nụ cười. (Người nói) Sẽ không bao giờ xa (Người nói) Sẽ không bao giờ xa Khi mà tuyết còn rơi… Khổng Tú Quỳnhl 2: Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm. Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối. Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi. Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi. Tonny: Thôi đã qua cứ qua, thà rằng mình chia ly Cho đôi mi mau khô, thà đừng thương nhớ. Dẫu bên em, anh sai, để người ra đi Xót xa bên nhau xin em đừng nuối tiếc chi. (hơ…hơ…) Khổng Tú Quỳnh 3: Nhớ nơi đây cùng hạt mưa tuyết rơi êm đềm. Tuyết rơi rơi, tuyết đơn côi cùng những đêm tối. Bao đông trôi chìm trong giá buốt nỡ chia đôi. (nhớ ngày mình bên nhau, giờ người nơi đâu) Tuyết không vui, biết chia phôi người đã đi rồi. (Nhớ em… nhớ em …) Đôi tay ai một lần đã hứa xóa tan đi. Tuyết chia ly, ướt đôi mi người đã như thế. Trong cơn mê từng hạt tuyết trắng nơi thiên đường. (Hứa một lời e hứa, một ngày nơi đây) Biết yêu thương sẽ không vương tựa tuyết thiên đường. (Sẽ yêu… sẽ yêu… nhiều)
Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010
Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010
ban gai la the!!!
Đàn ông bốn bể làm nhà,
Đàn bà bốn bức tường là dinh cơ.
Thời nay thay đổi thế cờ,
Đàn ông xuống giá bất ngờ chẳng hay?
Tưởng rằng lời nói kẻ say,
Bà cho "một phát" chết ngay tức thì.
Mặc cho ông có gan lì,
Vẫn không qua nỗi nhất nhì thế gian.
Gặp bà chơi kiểu "tình tan"
Gọi anh police khóc than làm già
Tự động tống cổ ông ra,
Tiệm xe nhà cửa theo bà bái bai.
Chuyện cười nghe khó lọt tai,
Đàn ông hiện đại mấy ai không rành.
Đàn bà bốn bức tường là dinh cơ.
Thời nay thay đổi thế cờ,
Đàn ông xuống giá bất ngờ chẳng hay?
Tưởng rằng lời nói kẻ say,
Bà cho "một phát" chết ngay tức thì.
Mặc cho ông có gan lì,
Vẫn không qua nỗi nhất nhì thế gian.
Gặp bà chơi kiểu "tình tan"
Gọi anh police khóc than làm già
Tự động tống cổ ông ra,
Tiệm xe nhà cửa theo bà bái bai.
Chuyện cười nghe khó lọt tai,
Đàn ông hiện đại mấy ai không rành.
Hai Trai Tim Khong Cung Nhip Dap
Họ mặc đồ giống nhau, quần jeans và áo đen. Họ im lặng nắm tay nhau, hai đôi chân bước cùng một nhịp, hai đôi mắt nhìn về hai hướng và thỉnh thoảng quay sang thì thầm nói cười.
Rồi họ đi và ngồi trong góc, đối diện với tôi. Người đàn ông rút tờ báo Tin tức, còn người phụ nữ chọn cuốn Tạp chí Thời trang. Họ vẫn im lặng, đôi lúc quay sang chỉ cho người kia cái gì đó mình đang đọc, bàn luận vài lời rồi lại quay về tờ báo của mình. Trong khi những cặp đôi xung quanh thì cười nói ồn ào, tay nắm tay, mặt đối mặt.
Tôi không biết các bạn nghĩ thế nào về đôi tình nhân mà tôi vừa kể, còn tôi rất thích cách họ ở bên nhau. Đối với tôi, tình yêu không chỉ có những cái ôm hôn, những lời ngọt ngào mà rất cần một không gian riêng cho mỗi người. Tôi tin họ nói chuyện bắng ánh mắt, bằng nụ cười đầy tình cảm và bằng cái nắm tay nhẹ nhàng. Tôi tin khi ấy hai trái tim đang thực sự hòa đồng và yêu nhau qua từng nhịp đập.
Khi yêu đơn phương
Khi tôi xem bộ phim "Love actually", có một phân đoạn khiến tôi rất xúc động...
Đêm Giáng sinh, chàng trai yêu thầm vợ mới cưới của bạn thân mình đã quyết định bày tỏ tình cảm đơn phương với cô gái, mặc dù cô ấy đã biết.
Không một lời nói, chỉ có những dòng chữ trên tấm bìa đã được chuẩn bị trước. Anh đến đây không vì bất cứ hy vọng hay công việc gì. Chỉ vì đêm nay là đêm Giáng sinh, mà Giáng sinh thì người ta không được nói dối: "Trong mắt anh, em là người tuyệt vời nhất, trái tim anh sẽ yêu em mãi mãi". Rồi chàng trai lặng lẽ bước đi và tự nói với lòng mình: "Vậy là đủ rồi!"
Khi yêu đơn phương và biết không còn hy vọng, đa số ai cũng biết phải quên đi hình bóng mình đang giữ trong lòng. Có người quyết định phải nói một lần để giải thoát hết những tình cảm dồn nén, có người chỉ lặng lẽ tiếp tục giữ im lặng... Có người lại vì lí do này mà tìm đến người khác với suy nghĩ tình yêu chỉ là trò đùa vui và là cách để quên đi người ấy.
Em yêu anh không bao giờ hối hận
Đã gần 8 năm kể từ ngày đầu tiên em gặp anh. Đã gần 8 năm đối với anh, em vẫn chỉ là một người xa lạ chưa từng nói chuyện. Mấy đêm trước nằm ngủ, tự dưng em mơ thấy anh chết, giật mình tỉnh dậy thấy nước mắt lăn dài trên má. Không biêt giờ này anh ra sao?
Anh đã không biết và không bao giờ biết đến tình cảm em dành cho anh. Em muốn mang hạnh phúc đến cho anh nhưng em không có cơ hội để làm việc đó, mà là một người đàn bà khác. Em ngoan ngoãn chập nhận không chút ghen tị.
Em đã lãng phí mất những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ để yêu đơn phương anh. Nhưng nếu có thể làm lại em vẫn muốn được gặp anh, yêu anh và rồi đau khổ suốt mấy năm trời mà không hề hối hận. Em sẽ luôn cầu nguyện cho anh được bình an và hạnh phúc.
Tình yêu như trò chơi xếp hình (download)
Tình yêu giống như chơi trò chơi xếp hình, mỗi mảnh ghép có 1 vị trí duy nhất trên bức tranh. Đôi khi ta thấy mảnh ghép này có màu sắc, hình dáng thật phù hợp, nhưng khi đặt nó vào mới thấy nó không thể ở đó. Ai cũng chỉ có 1 mảnh ghép duy nhất cho mình, để hoàn thiện phần còn thiếu của mình.
Có mấy ai yêu lần đầu cũng là yêu lần cuối. Tình yêu có thời gian riêng, khoảnh khắc riêng và cũng có lý do riêng để đến và đi. Khi nó quyết định rời khỏi trái tim bạn, hay trái tim của người bạn yêu, thì bạn không thể làm gì và cũng không nên làm gì. Bạn không thể níu giữ nó, bắt ép nó, bạn chỉ có thể đón nhận nó.
Cái em cần thì anh không có
Có lẽ khi nghe bài hát này, anh sẽ nghĩ rằng tôi chọn bài hát này cho anh như muốn nói với anh một điều gì đó. Anh lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng cao ngạo và tự tin như thế. Tôi đã từng yêu tính cách ấy của anh và cũng vì nó mà tôi với anh chia tay.
Biết nhau 1 năm, nhớ nhau suốt 12 tháng, rốt cục chỉ để đổi lại 6 tháng ngắn ngủi bên nhau vui vẻ và 6 tháng còn lại để mà giận dỗi.
Biết trách ai đây? Trách cho sĩ diện của anh quá lớn hay tự ái của tôi quá cao? Không thể trách anh, cũng không thể trách tôi. Tình yêu của chúng ta không đủ lớn để có thể gạt bỏ đi những cái tôi của mỗi người.
Nói nghe thật buồn cười, tôi rất sợ sẽ có một ngày nào đó anh hỏi tôi rằng: "Em có yêu anh không?". Tôi sợ khi phải nói ra điều đó, đơn giản vì đó là câu trả lời anh không hề muốn nghe: "Tôi không yêu anh". Cái tôi dành cho anh không phải là tình yêu, tôi biết chắc chắn như vậy.
Tình yêu đối với tôi là cả một sự hi sinh, một trái tim hoàn toàn dành cho người mình yêu, biết sai mà vẫn yêu và yêu mà không cần nhận lại. Tôi chưa từng làm những điều đó vì anh, tôi cũng biết được rằng người đàn ông của tôi không phải là anh!
Anh đã từng hỏi tôi trong ngày chúng tôi chia tay: "Thực sự em cần gì?". Anh nói rằng tôi đã trả lời anh một câu mà anh suốt đời này không bao giờ có thể quên được: "Em cần gì ư? Cái em cần thì anh không có, mà những thứ anh có thì em lại không cần".
Anh mỉm cười, có cả sự chua chát trong đó... Và rồi chúng tôi chia tay, nhẹ nhàng và đơn giản như chúng tôi đã từng đến với nhau.
Bài hát này là để dành tặng riêng cho tôi. Tôi đang mong một ngày nào đó tôi sẽ gặp được người đàn ông thật sự của mình. Người đàn ông dù đến gián tiếp hay trực tiếp, có xứng đáng hay không xứng đáng để tôi dành trọn tình yêu cho anh và cho dù chỉ để 1 lần trong đời được biết đến 2 chữ TÌNH YÊU.
Vì yêu nên phải nói lời chia tay
Họ yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, tay trong tay không rời cho đến một ngày gia đình của Ryan quyết định chuyển sang sinh sống tại một thành phố khác, lúc đó hai người còn quá trẻ nên chưa nghĩ đến chuyện kết hôn. Kely không được phép rời khỏi gia đình, họ vẫn liên lạc với nhau nhưng xa mặt cách lòng, họ chia tay 2 năm sau đó. Rồi Kely lấy chồng, cô chuyển đi nơi khác...
11 năm trôi qua, hình ảnh Ryan vẫn luôn ở trong trái tim cô, cô tìm kiếm khắp nơi những mong gặp lại Ryan, biết bao cuộc điện thoại, bao lần hi vọng đều trở thành vô vọng, Ryan gần như biến mất. Tuy vậy cô vẫn nuôi niềm tin, mỗi lần nhìn thấy 1 địa chỉ mới là trái tim cô lại đập vồn vã...
Rồi một ngày Kely nhìn thấy cái tên Ryan mới hiện đang ở ngay cạnh thành phố mà cô đang sinh sống, cô lập tức nhấc máy điện thoại “Xin chào, tôi là Ryan”. Tim Kely gần như ngừng đập, là Ryan của cô. Làm sao cô quên được giọng nói của anh. Kely nói trong hơi thở dồn dập, nước mắt cô rơi ướt đẫm “Ryan, là em đây, Kely, anh còn nhớ em không?”. Đến lượt Ryan im lặng. Ryan nói trong ngẹn ngào: "11 năm nay anh luôn đi tìm Kely". Anh chưa lập gia đình, anh tin một ngày sẽ gặp lại cô. Rồi họ hẹn gặp nhau ngay trong ngày hôm ấy...
Kely chạy xe như người điên, tới bãi đậu xe, cô đã thấy bóng dáng thân quen đứng đó. Họ đứng nhìn nhau hồi lâu, rồi chạy tới bên nhau, ôm nhau thật chặt như sợ nếu buông tay ra họ sẽ mất nhau lần nữa, mất mãi mãi, những nụ hôn nồng nhiệt hòa lẫn trong nước mắt mừng vui. Đôi tình nhân không hề biết có một đôi mắt dõi theo từ đầu đến cuối, đó là chồng của Kely.
Anh biết trước sau gì chuyện này cũng xảy ra, anh biết Kely luôn nhớ tới một người đàn ông nào đó, cô hay ngồi thơ thẩn một mình trước máy vi tính, anh vồn vã đi về nhà. Khi Kely đi về, không còn ai ở nhà, chỉ có tiếng nhạc phát ra từ phòng ngủ, cô tìm thấy trên bàn đơn xin ly hôn đã ký tên người chồng và một mẩu giấy nhỏ: “Em yêu, em không cần giải thích, anh hiểu hết. Hãy tin anh, đây là con đường duy nhất cho cả ba chúng ta”. Kely ngồi khóc nức nở, tiếng nhạc vẫn réo rắt...
Khi hỏi: "Tại sao lại yêu người ấy?" Có lẽ bạn sẽ trả lời: "Không biết tại sao lại yêu, vì yêu bằng cảm giác. Còn khi hỏi: "Tại sao lại chia tay?", chắc sẽ có thật nhiều lí do được đưa ra.
Câu chuyện các bạn vừa đọc đã giải thích trọn vẹn một lí do: VÌ YÊU NÊN PHẢI NÓI LỜI CHIA TAY. Yêu một người là sẽ làm tất cả để người ấy được hạnh phúc, cho dù không được ở bên cạnh người ấy nữa, vì đơn giản không ai đủ sức để có thể níu chặt trái tim không còn thuộc về mình.
Tình yêu không được tính bằng thời gian (download)
Tình yêu được bắt đầu bằng những nụ cười, nuôi dưỡng bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Đối với 2 chúng tôi, nó kết thúc còn nhiều hơn là những giọt nước mắt. Mẹ nói bằng ấy thời gian không đáng để tôi đau khổ, nhưng 1 điều mà mẹ không biết: Tình yêu không được tính bằng thời gian...
Bắt đầu như thế nào nhỉ? Không nhớ được, tôi chỉ nhớ mình đã rất đau khổ, nước mắt rơi cũng nhiều như hạnh phúc. Trớ trêu vì 2 tâm hồn quá giống nhau, giống như 2 nam châm cùng cực đẩy ra không thương tiếc.
Cho dù yêu nhau thì sao? Những va chạm của cuộc sống, những cư xử đối với những người xung quanh 2 đứa và bây giờ là sự ngăn trở của gia đình. Cũng không vượt qua nổi, ót xa và cay đắng khi ngày nào cũng phải đối mặt với cảm giác dằn vặt vì không thể quên đc cảm giác tủi hờn khi gần nhau đó mà không tài nào chạm tới được dù chỉ là ngón tay, cuối cùng buông xuôi, nuối tiếc.
Anh à! Chưa bao giờ anh biết rằng em yêu anh còn nhiều hơn những gì em làm cho anh. Hờn ghen và tính tự ái đã làm em như con rùa mất đầu, không biết đấu tranh cho hạn phúc của bản thân mình. Em trách anh độc ác với em, nhưng những lời em nói với anh còn cay độc hơn bất cứ cái gì trên thế gian này. Nhưng nỗi đau của em không ai hiểu, ngay cả anh cũng không hiểu.
Anh như một dòng sông hững hờ trôi qua cuộc đời em một cách thầm lặng. Chưa bao giờ anh hỏi em: "Điều gì đã làm em trở nên như vậy". Chính vì anh vô tâm quá, làm sao anh hiểu được.
Thôi nhé! Từ đây tắt những ước mơ, tắt những mong chờ, tắt những thương yêu.
Đó là tất cả những gì anh mong ước
Xin lỗi! Anh đã cố không gọi điện cho em, nhưng anh không cưỡng lại được. Chắc là anh yếu đuối, thậm chí không che dấu nổi điều đó. Anh đã đầu hàng chỉ để được nghe giọng nói cuả em. Không biết đã bao lần anh tự nhủ rằng mình có thể sống thiếu em và có thể có một ai đó đã ở bên cạnh em. Nhưng có điều này anh muốn em biết rằng,sâu thẳm trong trái tim, anh cảm thấy anh đang chết dần chết mòn, anh chỉ muốn nhìn thấy em và đó là tất cả những gì anh mong ước...
Ngoài mặt thì tỏ ra bình thường, nhưng sâu trong lòng thì lại chứa một nỗi đau, tất cả những nỗi buồn đó chẳng ai biết, kể cả người đó. Vì khả năng che đậy rất giỏi, chỉ một mình biết, một mình buồn.
Nhưng có gì xấu đâu mà phải che đậy nhỉ? Dẹp quách cái thể diện ấy đi, ai cũng có những lúc yếu mềm mà,tại sao fải che dấu chứ? Tại sao fải cố tỏ ra không có gì? Nói thẳng ra là rất thich người ấy và rất buồn khi không được chấp nhận tình cảm đó thì sao? Yếu mềm đó thì sao?
Mà thôi! Phải đứng lên thôi, mặc dù thích người đó thật nhiều, nhưng nếu người đó không thích lại thì cũng phải sống bình thường chứ. Người đó cũng không muốn nhìn thấy mình như thế này đâu.
Bạn ạ! Nếu như bạn đặt một mảnh ghép không đúng vị trí, điều đó không có nghĩa trò chơi đã kết thúc, đừng ép buộc mình phải quên hết tất cả ngay lập tức. Mọi thứ sẽ dần nguôi ngoai và sẽ trở thành một phần quá khứ của bạn. Tình yêu sẽ không bao giờ quay lưng với bạn. Cánh cửa này đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Chỉ cần bạn đừng nhìn mãi vào cánh cửa vừa đóng mà bỏ đi những cơ hội khác đang chờ.
Chúc những ai đang cô đơn sớm tìm được những mảnh ghép đang thất lạc của mình...
Chúc nhưng mối tình đầu sẽ là tình cuối...
Chúc nhưng ai đang hạnh phúc sẽ hạnh phúc mãi mãi...
Tình yêu không được tính bằng thời gian
Tình yêu được bắt đầu bằng những nụ cười, nuôi dưỡng bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Đối với 2 chúng tôi, nó kết thúc còn nhiều hơn là những giọt nước mắt. Mẹ nói bằng ấy thời gian không đáng để tôi đau khổ, nhưng 1 điều mà mẹ không biết: Tình yêu không được tính bằng thời gian...
Bắt đầu như thế nào nhỉ? Không nhớ được, tôi chỉ nhớ mình đã rất đau khổ, nước mắt rơi cũng nhiều như hạnh phúc. Trớ trêu vì 2 tâm hồn quá giống nhau, giống như 2 nam châm cùng cực đẩy ra không thương tiếc.
Cho dù yêu nhau thì sao? Những va chạm của cuộc sống, những cư xử đối với những người xung quanh 2 đứa và bây giờ là sự ngăn trở của gia đình. Cũng không vượt qua nổi, ót xa và cay đắng khi ngày nào cũng phải đối mặt với cảm giác dằn vặt vì không thể quên đc cảm giác tủi hờn khi gần nhau đó mà không tài nào chạm tới được dù chỉ là ngón tay, cuối cùng buông xuôi, nuối tiếc.
Anh à! Chưa bao giờ anh biết rằng em yêu anh còn nhiều hơn những gì em làm cho anh. Hờn ghen và tính tự ái đã làm em như con rùa mất đầu, không biết đấu tranh cho hạn phúc của bản thân mình. Em trách anh độc ác với em, nhưng những lời em nói với anh còn cay độc hơn bất cứ cái gì trên thế gian này. Nhưng nỗi đau của em không ai hiểu, ngay cả anh cũng không hiểu.
Anh như một dòng sông hững hờ trôi qua cuộc đời em một cách thầm lặng. Chưa bao giờ anh hỏi em: "Điều gì đã làm em trở nên như vậy". Chính vì anh vô tâm quá, làm sao anh hiểu được.
Thôi nhé! Từ đây tắt những ước mơ, tắt những mong chờ, tắt những thương yêu.
Đó là tất cả những gì anh mong ước
Xin lỗi! Anh đã cố không gọi điện cho em, nhưng anh không cưỡng lại được. Chắc là anh yếu đuối, thậm chí không che dấu nổi điều đó. Anh đã đầu hàng chỉ để được nghe giọng nói cuả em. Không biết đã bao lần anh tự nhủ rằng mình có thể sống thiếu em và có thể có một ai đó đã ở bên cạnh em. Nhưng có điều này anh muốn em biết rằng,sâu thẳm trong trái tim, anh cảm thấy anh đang chết dần chết mòn, anh chỉ muốn nhìn thấy em và đó là tất cả những gì anh mong ước...
Ngoài mặt thì tỏ ra bình thường, nhưng sâu trong lòng thì lại chứa một nỗi đau, tất cả những nỗi buồn đó chẳng ai biết, kể cả người đó. Vì khả năng che đậy rất giỏi, chỉ một mình biết, một mình buồn.
Nhưng có gì xấu đâu mà phải che đậy nhỉ? Dẹp quách cái thể diện ấy đi, ai cũng có những lúc yếu mềm mà,tại sao fải che dấu chứ? Tại sao fải cố tỏ ra không có gì? Nói thẳng ra là rất thich người ấy và rất buồn khi không được chấp nhận tình cảm đó thì sao? Yếu mềm đó thì sao?
Mà thôi! Phải đứng lên thôi, mặc dù thích người đó thật nhiều, nhưng nếu người đó không thích lại thì cũng phải sống bình thường chứ. Người đó cũng không muốn nhìn thấy mình như thế này đâu.
Bạn ạ! Nếu như bạn đặt một mảnh ghép không đúng vị trí, điều đó không có nghĩa trò chơi đã kết thúc, đừng ép buộc mình phải quên hết tất cả ngay lập tức. Mọi thứ sẽ dần nguôi ngoai và sẽ trở thành một phần quá khứ của bạn. Tình yêu sẽ không bao giờ quay lưng với bạn. Cánh cửa này đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Chỉ cần bạn đừng nhìn mãi vào cánh cửa vừa đóng mà bỏ đi những cơ hội khác đang chờ.
Chúc những ai đang cô đơn sớm tìm được những mảnh ghép đang thất lạc của mình...
Chúc nhưng mối tình đầu sẽ là tình cuối...
Chúc nhưng ai đang hạnh phúc sẽ hạnh phúc mãi mãi
Rồi họ đi và ngồi trong góc, đối diện với tôi. Người đàn ông rút tờ báo Tin tức, còn người phụ nữ chọn cuốn Tạp chí Thời trang. Họ vẫn im lặng, đôi lúc quay sang chỉ cho người kia cái gì đó mình đang đọc, bàn luận vài lời rồi lại quay về tờ báo của mình. Trong khi những cặp đôi xung quanh thì cười nói ồn ào, tay nắm tay, mặt đối mặt.
Tôi không biết các bạn nghĩ thế nào về đôi tình nhân mà tôi vừa kể, còn tôi rất thích cách họ ở bên nhau. Đối với tôi, tình yêu không chỉ có những cái ôm hôn, những lời ngọt ngào mà rất cần một không gian riêng cho mỗi người. Tôi tin họ nói chuyện bắng ánh mắt, bằng nụ cười đầy tình cảm và bằng cái nắm tay nhẹ nhàng. Tôi tin khi ấy hai trái tim đang thực sự hòa đồng và yêu nhau qua từng nhịp đập.
Khi yêu đơn phương
Khi tôi xem bộ phim "Love actually", có một phân đoạn khiến tôi rất xúc động...
Đêm Giáng sinh, chàng trai yêu thầm vợ mới cưới của bạn thân mình đã quyết định bày tỏ tình cảm đơn phương với cô gái, mặc dù cô ấy đã biết.
Không một lời nói, chỉ có những dòng chữ trên tấm bìa đã được chuẩn bị trước. Anh đến đây không vì bất cứ hy vọng hay công việc gì. Chỉ vì đêm nay là đêm Giáng sinh, mà Giáng sinh thì người ta không được nói dối: "Trong mắt anh, em là người tuyệt vời nhất, trái tim anh sẽ yêu em mãi mãi". Rồi chàng trai lặng lẽ bước đi và tự nói với lòng mình: "Vậy là đủ rồi!"
Khi yêu đơn phương và biết không còn hy vọng, đa số ai cũng biết phải quên đi hình bóng mình đang giữ trong lòng. Có người quyết định phải nói một lần để giải thoát hết những tình cảm dồn nén, có người chỉ lặng lẽ tiếp tục giữ im lặng... Có người lại vì lí do này mà tìm đến người khác với suy nghĩ tình yêu chỉ là trò đùa vui và là cách để quên đi người ấy.
Em yêu anh không bao giờ hối hận
Đã gần 8 năm kể từ ngày đầu tiên em gặp anh. Đã gần 8 năm đối với anh, em vẫn chỉ là một người xa lạ chưa từng nói chuyện. Mấy đêm trước nằm ngủ, tự dưng em mơ thấy anh chết, giật mình tỉnh dậy thấy nước mắt lăn dài trên má. Không biêt giờ này anh ra sao?
Anh đã không biết và không bao giờ biết đến tình cảm em dành cho anh. Em muốn mang hạnh phúc đến cho anh nhưng em không có cơ hội để làm việc đó, mà là một người đàn bà khác. Em ngoan ngoãn chập nhận không chút ghen tị.
Em đã lãng phí mất những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ để yêu đơn phương anh. Nhưng nếu có thể làm lại em vẫn muốn được gặp anh, yêu anh và rồi đau khổ suốt mấy năm trời mà không hề hối hận. Em sẽ luôn cầu nguyện cho anh được bình an và hạnh phúc.
Tình yêu như trò chơi xếp hình (download)
Tình yêu giống như chơi trò chơi xếp hình, mỗi mảnh ghép có 1 vị trí duy nhất trên bức tranh. Đôi khi ta thấy mảnh ghép này có màu sắc, hình dáng thật phù hợp, nhưng khi đặt nó vào mới thấy nó không thể ở đó. Ai cũng chỉ có 1 mảnh ghép duy nhất cho mình, để hoàn thiện phần còn thiếu của mình.
Có mấy ai yêu lần đầu cũng là yêu lần cuối. Tình yêu có thời gian riêng, khoảnh khắc riêng và cũng có lý do riêng để đến và đi. Khi nó quyết định rời khỏi trái tim bạn, hay trái tim của người bạn yêu, thì bạn không thể làm gì và cũng không nên làm gì. Bạn không thể níu giữ nó, bắt ép nó, bạn chỉ có thể đón nhận nó.
Cái em cần thì anh không có
Có lẽ khi nghe bài hát này, anh sẽ nghĩ rằng tôi chọn bài hát này cho anh như muốn nói với anh một điều gì đó. Anh lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng cao ngạo và tự tin như thế. Tôi đã từng yêu tính cách ấy của anh và cũng vì nó mà tôi với anh chia tay.
Biết nhau 1 năm, nhớ nhau suốt 12 tháng, rốt cục chỉ để đổi lại 6 tháng ngắn ngủi bên nhau vui vẻ và 6 tháng còn lại để mà giận dỗi.
Biết trách ai đây? Trách cho sĩ diện của anh quá lớn hay tự ái của tôi quá cao? Không thể trách anh, cũng không thể trách tôi. Tình yêu của chúng ta không đủ lớn để có thể gạt bỏ đi những cái tôi của mỗi người.
Nói nghe thật buồn cười, tôi rất sợ sẽ có một ngày nào đó anh hỏi tôi rằng: "Em có yêu anh không?". Tôi sợ khi phải nói ra điều đó, đơn giản vì đó là câu trả lời anh không hề muốn nghe: "Tôi không yêu anh". Cái tôi dành cho anh không phải là tình yêu, tôi biết chắc chắn như vậy.
Tình yêu đối với tôi là cả một sự hi sinh, một trái tim hoàn toàn dành cho người mình yêu, biết sai mà vẫn yêu và yêu mà không cần nhận lại. Tôi chưa từng làm những điều đó vì anh, tôi cũng biết được rằng người đàn ông của tôi không phải là anh!
Anh đã từng hỏi tôi trong ngày chúng tôi chia tay: "Thực sự em cần gì?". Anh nói rằng tôi đã trả lời anh một câu mà anh suốt đời này không bao giờ có thể quên được: "Em cần gì ư? Cái em cần thì anh không có, mà những thứ anh có thì em lại không cần".
Anh mỉm cười, có cả sự chua chát trong đó... Và rồi chúng tôi chia tay, nhẹ nhàng và đơn giản như chúng tôi đã từng đến với nhau.
Bài hát này là để dành tặng riêng cho tôi. Tôi đang mong một ngày nào đó tôi sẽ gặp được người đàn ông thật sự của mình. Người đàn ông dù đến gián tiếp hay trực tiếp, có xứng đáng hay không xứng đáng để tôi dành trọn tình yêu cho anh và cho dù chỉ để 1 lần trong đời được biết đến 2 chữ TÌNH YÊU.
Vì yêu nên phải nói lời chia tay
Họ yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, tay trong tay không rời cho đến một ngày gia đình của Ryan quyết định chuyển sang sinh sống tại một thành phố khác, lúc đó hai người còn quá trẻ nên chưa nghĩ đến chuyện kết hôn. Kely không được phép rời khỏi gia đình, họ vẫn liên lạc với nhau nhưng xa mặt cách lòng, họ chia tay 2 năm sau đó. Rồi Kely lấy chồng, cô chuyển đi nơi khác...
11 năm trôi qua, hình ảnh Ryan vẫn luôn ở trong trái tim cô, cô tìm kiếm khắp nơi những mong gặp lại Ryan, biết bao cuộc điện thoại, bao lần hi vọng đều trở thành vô vọng, Ryan gần như biến mất. Tuy vậy cô vẫn nuôi niềm tin, mỗi lần nhìn thấy 1 địa chỉ mới là trái tim cô lại đập vồn vã...
Rồi một ngày Kely nhìn thấy cái tên Ryan mới hiện đang ở ngay cạnh thành phố mà cô đang sinh sống, cô lập tức nhấc máy điện thoại “Xin chào, tôi là Ryan”. Tim Kely gần như ngừng đập, là Ryan của cô. Làm sao cô quên được giọng nói của anh. Kely nói trong hơi thở dồn dập, nước mắt cô rơi ướt đẫm “Ryan, là em đây, Kely, anh còn nhớ em không?”. Đến lượt Ryan im lặng. Ryan nói trong ngẹn ngào: "11 năm nay anh luôn đi tìm Kely". Anh chưa lập gia đình, anh tin một ngày sẽ gặp lại cô. Rồi họ hẹn gặp nhau ngay trong ngày hôm ấy...
Kely chạy xe như người điên, tới bãi đậu xe, cô đã thấy bóng dáng thân quen đứng đó. Họ đứng nhìn nhau hồi lâu, rồi chạy tới bên nhau, ôm nhau thật chặt như sợ nếu buông tay ra họ sẽ mất nhau lần nữa, mất mãi mãi, những nụ hôn nồng nhiệt hòa lẫn trong nước mắt mừng vui. Đôi tình nhân không hề biết có một đôi mắt dõi theo từ đầu đến cuối, đó là chồng của Kely.
Anh biết trước sau gì chuyện này cũng xảy ra, anh biết Kely luôn nhớ tới một người đàn ông nào đó, cô hay ngồi thơ thẩn một mình trước máy vi tính, anh vồn vã đi về nhà. Khi Kely đi về, không còn ai ở nhà, chỉ có tiếng nhạc phát ra từ phòng ngủ, cô tìm thấy trên bàn đơn xin ly hôn đã ký tên người chồng và một mẩu giấy nhỏ: “Em yêu, em không cần giải thích, anh hiểu hết. Hãy tin anh, đây là con đường duy nhất cho cả ba chúng ta”. Kely ngồi khóc nức nở, tiếng nhạc vẫn réo rắt...
Khi hỏi: "Tại sao lại yêu người ấy?" Có lẽ bạn sẽ trả lời: "Không biết tại sao lại yêu, vì yêu bằng cảm giác. Còn khi hỏi: "Tại sao lại chia tay?", chắc sẽ có thật nhiều lí do được đưa ra.
Câu chuyện các bạn vừa đọc đã giải thích trọn vẹn một lí do: VÌ YÊU NÊN PHẢI NÓI LỜI CHIA TAY. Yêu một người là sẽ làm tất cả để người ấy được hạnh phúc, cho dù không được ở bên cạnh người ấy nữa, vì đơn giản không ai đủ sức để có thể níu chặt trái tim không còn thuộc về mình.
Tình yêu không được tính bằng thời gian (download)
Tình yêu được bắt đầu bằng những nụ cười, nuôi dưỡng bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Đối với 2 chúng tôi, nó kết thúc còn nhiều hơn là những giọt nước mắt. Mẹ nói bằng ấy thời gian không đáng để tôi đau khổ, nhưng 1 điều mà mẹ không biết: Tình yêu không được tính bằng thời gian...
Bắt đầu như thế nào nhỉ? Không nhớ được, tôi chỉ nhớ mình đã rất đau khổ, nước mắt rơi cũng nhiều như hạnh phúc. Trớ trêu vì 2 tâm hồn quá giống nhau, giống như 2 nam châm cùng cực đẩy ra không thương tiếc.
Cho dù yêu nhau thì sao? Những va chạm của cuộc sống, những cư xử đối với những người xung quanh 2 đứa và bây giờ là sự ngăn trở của gia đình. Cũng không vượt qua nổi, ót xa và cay đắng khi ngày nào cũng phải đối mặt với cảm giác dằn vặt vì không thể quên đc cảm giác tủi hờn khi gần nhau đó mà không tài nào chạm tới được dù chỉ là ngón tay, cuối cùng buông xuôi, nuối tiếc.
Anh à! Chưa bao giờ anh biết rằng em yêu anh còn nhiều hơn những gì em làm cho anh. Hờn ghen và tính tự ái đã làm em như con rùa mất đầu, không biết đấu tranh cho hạn phúc của bản thân mình. Em trách anh độc ác với em, nhưng những lời em nói với anh còn cay độc hơn bất cứ cái gì trên thế gian này. Nhưng nỗi đau của em không ai hiểu, ngay cả anh cũng không hiểu.
Anh như một dòng sông hững hờ trôi qua cuộc đời em một cách thầm lặng. Chưa bao giờ anh hỏi em: "Điều gì đã làm em trở nên như vậy". Chính vì anh vô tâm quá, làm sao anh hiểu được.
Thôi nhé! Từ đây tắt những ước mơ, tắt những mong chờ, tắt những thương yêu.
Đó là tất cả những gì anh mong ước
Xin lỗi! Anh đã cố không gọi điện cho em, nhưng anh không cưỡng lại được. Chắc là anh yếu đuối, thậm chí không che dấu nổi điều đó. Anh đã đầu hàng chỉ để được nghe giọng nói cuả em. Không biết đã bao lần anh tự nhủ rằng mình có thể sống thiếu em và có thể có một ai đó đã ở bên cạnh em. Nhưng có điều này anh muốn em biết rằng,sâu thẳm trong trái tim, anh cảm thấy anh đang chết dần chết mòn, anh chỉ muốn nhìn thấy em và đó là tất cả những gì anh mong ước...
Ngoài mặt thì tỏ ra bình thường, nhưng sâu trong lòng thì lại chứa một nỗi đau, tất cả những nỗi buồn đó chẳng ai biết, kể cả người đó. Vì khả năng che đậy rất giỏi, chỉ một mình biết, một mình buồn.
Nhưng có gì xấu đâu mà phải che đậy nhỉ? Dẹp quách cái thể diện ấy đi, ai cũng có những lúc yếu mềm mà,tại sao fải che dấu chứ? Tại sao fải cố tỏ ra không có gì? Nói thẳng ra là rất thich người ấy và rất buồn khi không được chấp nhận tình cảm đó thì sao? Yếu mềm đó thì sao?
Mà thôi! Phải đứng lên thôi, mặc dù thích người đó thật nhiều, nhưng nếu người đó không thích lại thì cũng phải sống bình thường chứ. Người đó cũng không muốn nhìn thấy mình như thế này đâu.
Bạn ạ! Nếu như bạn đặt một mảnh ghép không đúng vị trí, điều đó không có nghĩa trò chơi đã kết thúc, đừng ép buộc mình phải quên hết tất cả ngay lập tức. Mọi thứ sẽ dần nguôi ngoai và sẽ trở thành một phần quá khứ của bạn. Tình yêu sẽ không bao giờ quay lưng với bạn. Cánh cửa này đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Chỉ cần bạn đừng nhìn mãi vào cánh cửa vừa đóng mà bỏ đi những cơ hội khác đang chờ.
Chúc những ai đang cô đơn sớm tìm được những mảnh ghép đang thất lạc của mình...
Chúc nhưng mối tình đầu sẽ là tình cuối...
Chúc nhưng ai đang hạnh phúc sẽ hạnh phúc mãi mãi...
Tình yêu không được tính bằng thời gian
Tình yêu được bắt đầu bằng những nụ cười, nuôi dưỡng bằng nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Đối với 2 chúng tôi, nó kết thúc còn nhiều hơn là những giọt nước mắt. Mẹ nói bằng ấy thời gian không đáng để tôi đau khổ, nhưng 1 điều mà mẹ không biết: Tình yêu không được tính bằng thời gian...
Bắt đầu như thế nào nhỉ? Không nhớ được, tôi chỉ nhớ mình đã rất đau khổ, nước mắt rơi cũng nhiều như hạnh phúc. Trớ trêu vì 2 tâm hồn quá giống nhau, giống như 2 nam châm cùng cực đẩy ra không thương tiếc.
Cho dù yêu nhau thì sao? Những va chạm của cuộc sống, những cư xử đối với những người xung quanh 2 đứa và bây giờ là sự ngăn trở của gia đình. Cũng không vượt qua nổi, ót xa và cay đắng khi ngày nào cũng phải đối mặt với cảm giác dằn vặt vì không thể quên đc cảm giác tủi hờn khi gần nhau đó mà không tài nào chạm tới được dù chỉ là ngón tay, cuối cùng buông xuôi, nuối tiếc.
Anh à! Chưa bao giờ anh biết rằng em yêu anh còn nhiều hơn những gì em làm cho anh. Hờn ghen và tính tự ái đã làm em như con rùa mất đầu, không biết đấu tranh cho hạn phúc của bản thân mình. Em trách anh độc ác với em, nhưng những lời em nói với anh còn cay độc hơn bất cứ cái gì trên thế gian này. Nhưng nỗi đau của em không ai hiểu, ngay cả anh cũng không hiểu.
Anh như một dòng sông hững hờ trôi qua cuộc đời em một cách thầm lặng. Chưa bao giờ anh hỏi em: "Điều gì đã làm em trở nên như vậy". Chính vì anh vô tâm quá, làm sao anh hiểu được.
Thôi nhé! Từ đây tắt những ước mơ, tắt những mong chờ, tắt những thương yêu.
Đó là tất cả những gì anh mong ước
Xin lỗi! Anh đã cố không gọi điện cho em, nhưng anh không cưỡng lại được. Chắc là anh yếu đuối, thậm chí không che dấu nổi điều đó. Anh đã đầu hàng chỉ để được nghe giọng nói cuả em. Không biết đã bao lần anh tự nhủ rằng mình có thể sống thiếu em và có thể có một ai đó đã ở bên cạnh em. Nhưng có điều này anh muốn em biết rằng,sâu thẳm trong trái tim, anh cảm thấy anh đang chết dần chết mòn, anh chỉ muốn nhìn thấy em và đó là tất cả những gì anh mong ước...
Ngoài mặt thì tỏ ra bình thường, nhưng sâu trong lòng thì lại chứa một nỗi đau, tất cả những nỗi buồn đó chẳng ai biết, kể cả người đó. Vì khả năng che đậy rất giỏi, chỉ một mình biết, một mình buồn.
Nhưng có gì xấu đâu mà phải che đậy nhỉ? Dẹp quách cái thể diện ấy đi, ai cũng có những lúc yếu mềm mà,tại sao fải che dấu chứ? Tại sao fải cố tỏ ra không có gì? Nói thẳng ra là rất thich người ấy và rất buồn khi không được chấp nhận tình cảm đó thì sao? Yếu mềm đó thì sao?
Mà thôi! Phải đứng lên thôi, mặc dù thích người đó thật nhiều, nhưng nếu người đó không thích lại thì cũng phải sống bình thường chứ. Người đó cũng không muốn nhìn thấy mình như thế này đâu.
Bạn ạ! Nếu như bạn đặt một mảnh ghép không đúng vị trí, điều đó không có nghĩa trò chơi đã kết thúc, đừng ép buộc mình phải quên hết tất cả ngay lập tức. Mọi thứ sẽ dần nguôi ngoai và sẽ trở thành một phần quá khứ của bạn. Tình yêu sẽ không bao giờ quay lưng với bạn. Cánh cửa này đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Chỉ cần bạn đừng nhìn mãi vào cánh cửa vừa đóng mà bỏ đi những cơ hội khác đang chờ.
Chúc những ai đang cô đơn sớm tìm được những mảnh ghép đang thất lạc của mình...
Chúc nhưng mối tình đầu sẽ là tình cuối...
Chúc nhưng ai đang hạnh phúc sẽ hạnh phúc mãi mãi
Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010
Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)